(宋sòng) 王 wáng 琮 cóng
秋 qiū 满 mǎn 阑 lán 干 gān 晚 wǎn 共 gòng 凭 píng,
残 cán 烟 yān 衰 shuāi 草 cǎo 最 zuì 关 guān 情 qíng。
西 xī 风 fēng 吹 chuī 起 qǐ 江 jiāng 心 xīn 浪 làng,
犹 yóu 作 zuò 当 dāng 时 shí 击 jī 楫 jí 声 shēng。
(宋)王琮
秋满阑干晚共凭,残烟衰草最关情。
西风吹起江心浪,犹作当时击楫声。
拼音有误?我来纠错
如果您填写了姓名,视同您同意我们公开您的姓名。在纠错被采纳后,我们可能在页面下方表示感谢。